GỬI NGƯỜI BẠN ĐƯỜNG


 GỬI NGƯỜI BẠN ĐƯỜNG

Có sự dun dủi nào đưa đến

Trên chuyến tàu chẳng hẹn bỗng gặp nhau

Gặp em tôi ngỡ quen từ lâu

Bởi trong tôi niềm vui vừa thoáng hiện

Niềm vui đến nỗi buồn chợt biến

Tỏa lan như sóng biển xôn xao

Buồn lắng đi niềm vui ở nơi nao

Niềm vui ở nơi nào chẳng hẹn?

Hay ở nơi con tim đang xao xuyến

Những phút giây quyến luyến ở bên em

Tôi sẽ mãi không bao giờ quên

Niềm vui ấy giờ thành kỷ niệm

Mỗi khi buồn tôi thường nghĩ đến

Hạnh phúc thoáng qua như thực, như mơ

Em ơi em ,biết đến bao giờ

Ta mới có niềm vui thực sự?

Ở đời nhiều niềm vui lắm chứ

Sao ta chỉ thấy nỗi cô đơn

Có lẽ vì ta vẫn gặp luôn

Những cảnh đời éo le,những mối tình nhạt nhẽo

Họ đến với nhau vô cùng khéo léo

Hơn những vở kịch hay nhưng chỉ vì tiền

Không chịu được nữa rồi anh không thể ngồi yên

Anh muốn sống cuộc đời thoáng rộng

Anh muốn yêu tình yêu cháy bỏng

Thực ở đời chứ không phải trong mơ

Anh muốn cuộc đời là một bài thơ

Dù anh chẳng phải là thi sĩ

Ta đang sống cuối nửa sau đầu thế kỷ

Vẫn trải qua những điều bình dị của con người

Sống một cuộc đời khó lắm em ơi

Nỗi buồn riêng anh ai dám chia một nửa

Để anh chẳng phải tìm chi nữa

Một niềm vui nơi nào đó xa xôi

Có thể cùng nhau bước tiếp bạn đường ơi ?

Nha Trang, Hè 1982

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

LỄ HỘI SEX Ở ĐỨC