BÙA TRI KỶ


BÙA TRI KỶ
Niềm vui trả lại rồi
Sao trời còn đòi nợ
Giấu nửa vầng trăng vỡ
Sao mảnh găm vẫn trồi?
Đêm tôi về vườn mộng
Loáng thoáng nhụy sen rơi
Cây đèn dầu nghiêng bóng
Bóng lặng chìm chơi vơi
Ừ thì thôi cứ vậy
Một vòng dạo bên đời
Chiếc trâm gài ngày ấy
Ghim hai mảnh hồn rơi
Gọi sạt một mùa trăng
Xẻ một đêm Cuội khóc
Bẽ bàng dáng Hằng Nga
Về trong chiều giấu thuốc
Giã hết lá trên cung
Tôi dán bùa tri kỷ
Dán cả đa cả cuội
Dán cả mảnh hồn tôi.
ĐHM
HOẠ BÀI "BÙA TRI KỶ" CỦA ĐHM
(Bài của MT đã sửa đôi chút theo ý MT)
Niềm vui đã trả lại rồi
Sao trời đòi mãi nợ tôi thế à?
Vầng trăng bỗng chốc vỡ òa
Vẫn găm một mảnh trong ta đau đời
Thoảng nghe sen nhụy rơi rơi
Vườn đêm thả mộng bời bời niềm riêng
Ngẫm mình muôn nỗi chung chiêng
Đèn khuya ngả bóng soi nghiêng cuộc đời
Lặng chìm vào cõi chơi vơi
Vòng đời quay quắt không ngơi, không ngừng
Tình đời sao thấy dửng dưng
Chiếc trâm gài lệch mà rưng rưng lòng
Hồn chia đôi mảnh long đong
Sạt mùa trăng - vết thương lòng còn đây
Cuội ngồi khóc giữa tàn cây
Tìm đâu phương thuốc giải khuây nỗi niềm
Bẽ bàng chi vậy Nguyệt Tiên
Giã từ mọi nẻo Cung Thiên trở về
Dán bùa khắp chốn sơn khê
Cuội ơi, tạm biệt trở về gốc đa
Dán bùa ngay cả hồn ta
Để lòng thanh thản , ngân nga Tây Hồ!
Mai Thanh
GIẤC MƠ
Đêm qua mơ thấy em dán vào ngực tôi “lá bùa tri kỷ”
Tôi xua tay như định hất ra
Em bảo tôi :bùa này tốt lắm mà
Tôi để yên trong bàn tay em mát lạnh
Rồi em lấy thêm lá bùa như trầu têm có cánh
Nhờ dán cho em lên ngực sát con tim
Đôi mắt em chờ đợi lim dim
Còn tay tôi cứ run lên bần bật
Trong mơ mà thấy sao rất thật
Tin dán bùa chắc sẽ hết cô đơn
Bỗng nhiên như có ai ôm tôi rất chặt và hôn
Tôi vùng vẫy và thế là tỉnh giấc
Sờ vào ngực mình lá bùa rơi đâu mất
Vẫn một mình, một bóng trong đêm
Tôi mơ màng lại nhớ đến em
Mở bàn phím đưa tay lướt nhẹ
Nghe đâu đây như có tiếng em cười khe khẽ:
Bùa vẫn còn đây ta dán lại nhé anh!
DIZIKIMI


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

LỄ HỘI SEX Ở ĐỨC