THƯ NGỎ CỦA Đ H M TỪ ĐỨC
Từ: Hami Hami <hami.hami11@yahoo.de> Đến: duy dang <dizikimi@yahoo.com> Gửi ngày: 19:42:41, Thứ Hai, 13 tháng 9 2010 Chủ đề: Thầy kính, Em đang xem một chương trình ở VTV4, nói về cậu bé Hòa, nạn nhân của bom mìn trong chiến tranh để lại, được người Mỹ họ mang sang cứu chữa. xúc động quá thầy ạ, em đang viết thư cho thầy (cứ cho em gọi thầy là thầy, vì chữ thầy đối với em bao giờ cũng thiêng liêng lắm), tuy nhiên vừa viết vừa khóc…nhiều khi tự trách mình sao mau nước mắt, cô phóng viên trên màn ảnh cũng đang rơi những giọt nước mắt trong veo và thánh thiện. Em cảm ơn thầy đã góp ý, đọc và chia sẻ những trang viết của em. Tuy rằng, em biết, có rất nhiều người cần đến thầy, để được học hỏi. Qua những dòng thư thầy gửi, ân tình, thẳng thắn, em vỡ ra nhiều điều. Sơ qua về em… em sang Đức được 8 năm, hiện là đại diện cho hãng Ceatecmedicaltechnik Germany, cung cấp thiết bị y tế cho phòng mổ , sản phẩm của hãng em đang tiếp cận hàng vào thị trườ