SINH KÝ, TỬ QUY



TA NGƯỜI KHÁCH TRỌ TRẦN GIAN 
LANG THANG DƯỚI ÁNH TRĂNG VÀNG TÌM CHI


Thơ, là tiếng lòng của người thi sĩ. Khi kết hợp với thể thơ được dung luyện qua năm tháng cuộc đời, thì thơ có khả năng đưa người đọc thăng hoa. Bản thân thi sĩ, cảnh giới tinh thần của họ có lẽ cũng đã ngấm vào từng câu từng chữ, cho dù độc giả có cảm thụ được đến bao nhiêu, người thi sĩ cũng vẫn hạnh phúc trong những vần điệu của riêng mình.
Lang thang trăng lướt qua trời
Thiên thu có mấy kiếp người phôi pha
Người đi trăng ở cùng ta
Dòng sông mà phủ bụi qua đôi bờ
Chẳng ai muốn đợi chờ ai mãi
Hợp và tan có mãi được chăng
Đến đi một ý bâng khuâng
Vô tâm mang cả bầu không mơ màng.
Chẳng ai muốn đợi chờ ai mãi. Hợp và tan có mãi được chăng. (Ảnh: pinterest.com)
Đã là khách lang thang trần thế
Muốn tìm chi Cung Quế nhân gian
Kiếp người một giấc là tan
Mơ chi mơ mãi, giang san xoay vần
Thiên mệnh nhận, bất cần nhân thế
Sao vấn vương thế thế ai ai
Trường giang con sóng cuộn dài
Thiên không cửa sắp then gài biết không?
Đã là khách lang thang trần thế. Muốn tìm chi Cung Quế nhân gian. (Ảnh: pinterest.com)
Vạn Lý Khách
Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.
Có thể bạn quan tâm:

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

THƠ VẦN "ỒN"

NGŨ THẬP NIÊN TIỀN NHỊ THẬP TAM