Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 6, 2019

KỶ NIỆM SINH NHẬT

Hình ảnh
KỶ NIỆM SINH NHẬT  VÀI SUY NGHĨ NHÂN SINH NHẬT LẦN THỨ  LXXV NGÀY 1 - 7 Ngày này bảy nhăm năm về trước(1) Một sinh linh thấy được mặt trời  Sinh linh đó chính là.tôi Kể từ ngày đó dòng đời mãi trôi Cũng ngày đó của thời son trẻ (2) Để chiều lòng cha mẹ sinh ra Mới hăm bảy tuổi thôi mà Cưới ngay cô vợ tưởng là êm xuôi Nào ai biết số trời đã định Mười năm sau tâm tính khác đi Hai bên quyết định chia ly (3) Mỗi người một lối, chẳng đi cùng đường Chỉ thương con và thương cha mẹ Biết cuộc đời rồi sẽ về đâu Tâm tâm niệm niệm trong đầu Kiên trì gỡ rối để sau khá dần Đã có đến mười lần thuyên chuyển(4) "Lên bờ, xuống ruộng"khiến buồn thay ! Rủi rồi cũng có lúc may Học cao học được đi Tây một lần( 5) Tưởng học xong có phần êm ả Thế mà rồi có khá hơn đâu Bỗng nhiên các nước châu Âu Xã hội chủ nghĩa thi nhau đổ dần ! Tiếng Nga đã có phần thất sủng Thời bấy giờ thích ứng tiếng Anh Phớt ăng lê phải học nhanh Ba năm liên tục hoàn thành xong xuôi (6

NGŨ THẬP NIÊN TIỀN NHỊ THẬP TAM

Hình ảnh
"NGŨ THẬP NIÊN TIỀN NHỊ THẬP TAM" "五十年前 二十三" "Fifty yeaers ago I was twenty three" Câu này là của UY VIỄN TƯỚNG CÔNG Nguyễn Công Trứ.Ông là người có tài. Là một người của hành động, trải qua nhiều thăng trầm, Nguyễn Công Trứ hiểu sâu sắc nhân tình thế thái đương thời. Ông khinh bỉ và ngán ngẩm nó. Thế thái nhân tình gớm chết thay Lạt nồng coi chiếc túi vơi đầy Hoặc: Tiền tài hai chữ son khuyên ngược Nhân nghĩa đôi đường nước chảy xuôi . Hoặc: Ra trường danh lợi vinh liền nhục Vào cuộc trần ai khóc trước cười. Trong xử thế ông cười nhạo sự thăng giáng, coi làm quan thì cũng như thằng leo dây và không giấu sự ngạo mạn: Nào nào! Thằng nào sợ thằng nào Đã sa xuống thấp lại lên cao. Chán chường với chốn quan trường nhưng ông không chán đời. Ông vốn yêu đời, là người chịu chơi, với ông cái gì cũng có thể đem chơi kể cả tài kinh bang tế thế. (ông vì không được triều đình nhà Nguyễn trọng dụng cái tài của mình đặc biệt là ở thời vua Tự Đức nên ông chán chường mới

TA VỀ

TA VỀ Tô Thùy Yên) Ta về một bóng trên đường lớn  Thơ chẳng ai đề vạt áo phai  Sao bỗng nghe đau mềm phế phủ  Mười năm đá cũng ngậm ngùi thay  Vĩnh biệt ta-mười-năm chết dấp  Chốn rừng thiêng ỉm tiếng nghìn thu  Mười năm mặt sạm soi khe nước  Ta hóa thân thành vượn cổ sơ  Ta về qua những chuông cùng phá  Nếp trán nhăn đùa ngọn gió may  Ta ngẩn ngơ trông trời đất cũ  Nghe tàn cát bụi tháng năm bay  Chỉ có thế. Trời câm đất nín  Đời im lìm đóng váng xanh xao  Mười năm, thế giới già trông thấy  Đất bạc màu đi, đất bạc màu  Ta về như bóng chim qua trễ  Cho vội vàng thêm gió cuối mùa  Ai đứng trông vời mây nước đó  Ngàn năm râu tóc bạc phơ phơ  Một đời được mấy điều mong ước  Núi lở sông bồi đã mấy khi  Lịch sử ngơi đi nhiều tiếng động  Mười năm, cổ lục đã ai ghi  Ta về cúi mái đầu sương điểm  Nghe nặng từ tâm lượng đất trời  Cảm ơn hoa đã vì ta nở  Thế giới vui từ nỗi lẻ loi  Tưởng tượng nhà nhà đang mở cửa  Làng ta ngựa đá đã qua sông  Người đi như cá theo con nước  Trống ngũ liên

THƠ VẦN "ỒN"

BÀI XƯỚNG LÀM ƠN TRẢ LẠI HỒN Lỗi tại nàng ta bắt mất hồn Xa rồi nhớ quá chẳng còn khôn Chiều ra thờ thẫn nhìn trang ảnh Bữa đến trầm ngâm chuốc rượu cồn Tủi ướt bài thơ ngày xướng họa Mong thầm ghế đá cảnh ôm hôn Gieo vần nhắn gọi, đòi nơi ấy Em hãy làm ơn trả lại hồn. 17.06.17 THÀNH LONG Lỗi tại nàng ta bắt mất hồn Xa rồi nhớ quá chẳng còn khôn Chiều ra thờ thẫn nhìn trang ảnh Bữa đến trầm ngâm chuốc rượu cồn Tủi ướt bài thơ ngày xướng họa Mong thầm ghế đá cảnh ôm hôn Gieo vần nhắn gọi, đòi nơi ấy Em hãy làm ơn trả lại hồn. 17.06.17 THÀNH LONG( BÀI XƯỚNG) ====================================== ( BÀI HỌA) CHÍN VÍA BẠT BẢY VÍA Mỗi người đều có cả ba hồn Nếu mất hồn nào sẽ mất khôn Bảy vía non gan đâu đã vững Ba hồn dạ yếu vẫn cào cồn Lo âu,hồi hộp khi sáng sớm Phấp phỏng, mơ màng lúc hoàng hôn Chín vía dường như luôn ám ảnh Làm cho bạt bảy vía ba hồn ! DIZIKIMI ====================================== ( BÀI HỌA) MẤT HỒN . Nhớ lắm em ơi lịm cả hồn Ra vào thổn thức não nào khôn Ngày mo

HỌA THƠ VỚI LỂ THIÊN MINH KHOA

XƯỚNG HỌA  TRĂN TRỞ I. Họa bài CẢM HOÀI ( LTMK) Cuộc đời rồi sẽ biết về đâu Từng hưởng niềm vui, thấm nỗi sầu Gợi kỷ niệm xưa lòng tiếc nuối Nhớ về chuyện cũ dạ buồn đau Năm năm trông đợi mờ con mắt Tháng tháng ngẫm suy trắng mái đầu Trăn trở mong bao điều tử tế   Đêm đêm thao thức suốt canh thâu DIZIKIMI XƯỚNG: CẢM HOÀI Có phải đi rồi đi mãi đâu ! Người đi để lại những đêm thâu Mòn khuya chỉ một mình em thức Nhầu tóc còn bao nửa sợi sầu Nhìn ngọn Chứa Chan chan chứa nhớ Trông dòng Thương Bạc bạc thương đau Chừ tang thương quá thương thương lắm Chưa thấy trùng dương đã trắng đầu ! LÊ THIÊN MINH KHOA II. HỌA CHÙM THƠ 'HẠ CA "(LTMK) 1. MONG NGÀY GẶP LẠI Đời người từng trải các cung đường Sướng khổ vui buồn vẫn mến thương Mãi nhớ thầy cô khi đứng lớp  Không quên bè bạn lúc tan trường Dù xa ngàn dặm còn lưu luyến Dẫu cách muôn trùng mãi vấn vương Mong biết bao nhiêu ngày trở lại  Gặp nhau trong một sáng mai hường DIZIKIMI 2.TIỄN EM ĐI HỌC Em xinh

CỔ TÍCH THỜI NAY

Hình ảnh
NHẬN RA CHÚ XE ÔM CHÍNH LÀ ............ Chú xe ôm dừng xe trước cổng cho cô sinh viên xuống. Bất ngờ cô đưa chú gói quà và nói: - Chú về nhà rồi mở ra xem nhé. Bắt đầu ngày mai cháu không đi học nữa, hôm nay cháu đã tốt nghiệp rồi. Cám ơn chú nhiều. Chú xe ôm về nhà, cất xe, vào phòng mở gói quà ra, ngoài bộ quần áo còn có cả số tiền rất lớn, và một bức thư như sau: ''Thưa thầy, em là Tuyết Lan học toán với thầy năm lớp sáu ở trường Nguyễn Trãi. Lên lớp chín thì em nghe tin thầy bị giảm biên chế, đồng thời thầy cũng bị đau dây thanh quản nên khó nói. Từ đó thầy đi lái xe ôm kiếm sống, lúc nào cũng đeo khẩu trang kín mít để đừng có học trò nào nhận ra. Nhưng em đã nhận ra thầy khi thầy ngồi đón khách ở ngã tư Bình Hưng. Từ đó, em không tự đạp xe đi học nữa mà đặt mối thầy chở em đi học suốt hết lớp chín, hết phổ thông, và lên đại học. Sáng nào đi học em cũng lấy theo 3 phần ăn, một cho em đến lớp ngồi ăn, hai biếu thầy một phần, và ba là biếu bà bán vé số nghè

THỊ NỞ @

Hình ảnh
THỊ NỞ THỜI @ Họa vui cùng HV Ảnh này tôi chụp mấy ai tin Thị Nở thích mê cứ muốn xin Sinh nhật vừa rồi đem tặng thị Tết thêm váy áo khít khìn khìn Tây Thi phảng phất còn ghi dấu Thấp thoáng Thúy Kiều có nét in Chỉ sợ đường dây buôn gái đẹp Lừa đi cho mẹ có tên "mìn". DIZIKIMI Nguyen Huy Vu   Thị Nở thế này bấc có tin Muốn thành anh Chí khối tay xin... Ghi danh mấy phút là đen đặc. Điểm chỉ vài giây đã kín khìn. Đát Kỷ đem so nào khác mấy. Điêu Thuyền lại sánh giống như in. Mối mai nếu được làm̀ quen mụ. Cái tiếng thi nhân vọng quá mìn. Huy Vụ 20/8/16