BÀI THƠ CUỘC ĐỜI
BÀI THƠ CUỘC ĐỜI Lời thưa Chút thơ gửi Đất,gửi Trời Mong sao thấu đến tim Người yêu thơ Nếu còn mộc mạc ,ngu ngơ Xin đọc cho đến bao giờ thấy....YÊU. DIZIKIMI BÀI THƠ CUỘC ĐỜI "Sông Thao nước đục người đen Ai lên phố Ẻn thì quên đường về " Dân quê quen gọi làng “Nhe " Tiếng “nhe “da diết nói nghe nhẹ nhàng. Làng Nhe có một ông Đang Về hưu gắn bó với làng với dân Tự do,thoải mái ,thư nhàn Mình ông riêng một không gian tuyệt vời Khi ăn, khi ngủ , khi chơi Lúc nào cũng thấy thảnh thơi, đàng hoàng. Ăn thì nào phải cao sang Chỉ thường thịt cá , nhì nhằng tí rau Uống thì kiểu cách gì đâu Chi là rượu thuốc chẳng cầu kỳ chi Đường xa những lúc muốn đi Sẵn xe đạp điện ông phi vèo vèo. Đôi khi máy ảnh đem theo Chân dung ít chụp,chụp nhiều danh lam Còn thơ có hứng thì làm Chép ghi lặng lẽ ,chẳng