CUỘC ĐỜI YÊU NHƯ VỢ CỦA TA ƠI
CUỘC ĐỜI YÊU NHƯ VỢ CỦA TA ƠI Việt Phương Năm xưa ta đã nói rất nhiều “cực kỳ” và “hết sức” Tội nghiệp nhất là ta nói chân thành rất mực Chưa biết rằng “trời” còn xanh hơn “trời xanh” Ta thiếu sự trầm lắng đúc nên bởi nhiệt tình. Ta cứ nghĩ đồng chí rồi thì không ai xấu nữa Trong hàng ngũ ta chỉ có chỗ của yêu thương Đã chọn đường đi, chẳng ai dừng ở giữa Mạc-tư-khoa còn hơn cả thiên đường Ta nhất quyết đồng hồ Liên-xô tốt hơn đồng hồ Thuỵ Sĩ Hình như đấy là niềm tin, ý chí và tự hào Mường tượng rằng trăng Trung Quốc tròn hơn trăng nước Mỹ Sự thơ ngây đẹp tuyệt vời và ngờ nghệch làm sao Một phần tư thế kỷ đã qua đi và bây giờ ta đã biết Thế nào là thương yêu thế nào là chém giết Ta đã thấy những chỗ lõm chỗ lồi trên mặt trăng sao Những vết bùn trên tận đỉnh chín tầng cao. Sức ta tăng bội phần khi ta say đến trở thành rất tỉnh Ta đã có thể nói với quân thù những lời bình tĩnh: “Tất cả những gì xấu xa của tao là thuộc về mày Tất cả những gì tốt đẹp của mày là thuộc về tao”. Năm xưa