Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 2, 2020

DĨ THỰC VI TIÊN : CHÙM THƠ XƯỚNG HỌA

Hình ảnh
LÃNG HỒN THÁNG GIÊNG (Thơ thỉnh họa) Mỏng mảnh mây trời trắng tháng giêng Đôi hình cánh hạc viễn vân xuyên Gió se thủ thỉ lời mê hoặc Nắng ấm mơn man ý ảo huyền Cọng cỏ ôm sương mơ dáng ngọc Cánh hoa vờn nắng mộng hình Tiên Nhẹ nhàng êm ả chờ Xuân tới Ấp ủ hồn người nỗi ước riêng. Cao Bồi Già / Sài Gòn NIỀM RIÊNG (HV kính họa) Lỡ rồi đành khất để sang giêng. Mảnh giáp Cao Bồi thật khó xuyên. Hiểm hóc ra đề nguyên vận tử Treo leo bắt họa những âm huyền. Văn phong phảng phất gu Yên Đổ Khẩu khí mơ hồ giọng Trích Tiên Xuân đáo muôn lòng đang rộn rã. Ai người thấu hiểu nỗi niềm riêng. Huy Vụ DĨ THỰC VI TIÊN Họa hoán vận Ai ai cũng bảo hẹn ra Giêng Gặp gỡ giao lưu sẽ gặp riêng Vì nạn Cô Vi đành tịt hết Nhưng trên mạng ảo vẫn thường xuyên Đổi trao xướng họa không hề giảm Sôi nổi thật tâm chẳng hão huyền Mới biết văn thơ cần thiết lắm Tuy rằng " dĩ thực" phải " vi tiên" DIZIKIMI

CHÙM THƠ XƯỚNG HỌA : VUI LỄ HỘI

Hình ảnh
CHÙM THƠ XƯỚNG HỌA : VUI LỄ HỘI Bài xướng: ĐÓA HOA THƠ Những đóa hoa thơ thật nõn nường Tay ngà tô điểm bút thi nương. Tám câu rắc tám hàng châu ngọc Năm vận cài năm đóa sắc hương. Lảnh lót lời oanh ca mỗi chữ. Tuyệt vời thức gấm dệt từng chương. Mến tài ta dẫu xây kim ốc E cũng chưa ngang giá thịnh Đường T.L. Bài họa 3: LỄ HỘI QUÊ TA “Linh tinh tình phộc” Nõ giao Nường Đụ Đị – Miếu Trò – Tứ Xã nương... Phú Thọ... Xuân về khoe thực khí Lâm Thao... Tết vãn khởi màn hương. Trống khai đủng đỉnh em cầu thánh Lệnh khoán lầm rầm cậu mở chương... Tín ngưỡng cổ xưa giờ phục dựng Truyền lưu phồn thực – tứ thơ Đường. Vũng Tàu, 20-02-2020. Cử Chế HÀN NHUỆ CƯƠNG Bài họa 2: THI HOA HẬU Cuộc thi hoa hậu lắm cô nường Sắc đẹp kém gì các mị nương. Da phấn, mặt hoa xôi vẻ ngọc Tóc mây, mày liễu dậy thiên hương. Mấy vòng tuyển chọn theo tiêu chuẩn Chung kết bàn nhau có “chủ chương”. Đạt giải quán quân đâu phải dễ Xem ra chạy chọt cũng nhiều đường. Phú Thọ, 20-0

SẤM TRẠNG TRÌNH

SẤM TRẠNG TRÌNH Trong khi nạn dịch Corona đang hoành hành ở Trung Quốc ta nhớ lại một bài thơ Tiên tri về “chủ quyền biển Đông” trong thơ Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm. Một bài thơ cách đây 5 thế kỷ mà bây giờ càng đọc càng thấy rất… thời sự, tưởng như Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm đang nói với chính chúng ta hôm nay về vấn đề bảo vệ chủ quyền biển Đông. Trong bối cảnh tình hình hình biển Đông diễn biến phức tạp thời gian gần đây, giới nghiên cứu ở Việt Nam đã nhiều lần nhắc đến hai câu thơ mang tính dự báo thiên tài của Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm:  “Biển Đông vạn dặm giang tay giữ,  Đất Việt muôn năm vững trị bình”. Hai câu thơ này được trích từ bài “Cự Ngao Đới Sơn” trong “Bạch Vân Am Thi Tập” của ông. Nguyên văn bài thơ:   巨鰲戴山                                                                             碧浸仙山徹底清,                  巨鰲戴得玉壺生。                  到頭石有補天力,                  著腳潮無卷地聲。                  萬里東溟歸把握                    . 年南極奠隆平。 我今欲展扶危力, 挽卻關河舊帝城。 Phi

BẾN BỜ YÊU THƯƠNG

ÁNH MẮT & BÀN TAY 1.BÂNG KHUÂNG Thời yêu nhau chỉ dám nắm bàn tay Những nụ hôn dường như xa xỉ lắm Cầm tay nhau truyền cho nhau hơi ấm Ngắm bình minh thấy thấm đến bây giờ Nhìn trăng sao dường vẫn thấy như mơ Nhớ bàn tay ai vụng về vội nắm Gió lướt qua rung rinh bông hồng thắm Nỗi bâng khuâng em đã viết thành thơ. DIZIKIMI 2.NHỚ Khi gặp em hôm ấy Chiều đã buông xuống rồi Hai ta thanh thản ngồi Bên nhau trên thảm cỏ Ghé tai anh hỏi nhỏ Em có yêu anh không? Đôi môi em rực hồng Mấp máy mà không nói Bàn tay em sôi nổi Chỉ nắm vội tay anh Anh nhìn đôi mắt xanh Của em không nói nữa Bao nỗi niềm chất chứa Trong cái nhìn của em Anh vẫn cứ đêm đêm Nhớ thương đôi mắt ấy Giờ anh lại còn thấy Đôi tay mềm của em Anh càng lại nhớ thêm Hơi ấm bàn tay ấy Dẫu xa xôi đến mấy Nhớ ánh mắt, bàn tay DIZIKIMI 3.NGÔI SAO NHỎ Không một làn gió thổi Đồi cọ đứng lặng im Một ngôi sao thoáng hiện Làm xao động con tim Sao ơi từ đâu đến Cho ta phút dịu êm Em ơi e

KỶ NIỆM NGÀY SINH LẦN LXXV

Hình ảnh
KỶ NIỆM NGÀY SINH LẦN THỨ LXXV KỶ NIỆM SINH  NGÀY 1 - 7 VÀI Ý NGHĨ NHÂN SINH NHẬT LẦN THỨ  LXXV NGÀY 1 - 7  Ngày này bảy nhăm năm về trước (1) ​ Một sinh linh thấy được mặt trời ​ Sinh linh đó chính là.tôi ​Kể từ ngày đó dòng đời mãi trôi Cũng ngày đó của thời son trẻ Để chiều lòng cha mẹ sinh ra Mới hăm bảy tuổi thôi mà Cưới ngay cô vợ tưởng là êm xuôi (2) Nào ai biết số trời đã định Mười năm sau tâm tính khác đi Hai bên quyết định chia ly Mỗi người một lối,chẳng đi cùng đường (3) Chỉ thương con và thương cha mẹ Biết cuộc đời rồi sẽ về đâu Tâm tâm niệm niệm trong đầu) Kiên trì gỡ rối để sau đỡ dần Đã có đến mười lần thuyên chuyển (4) "Lên bờ, xuống ruộng" khiến buồn thay ! Rủi rồi cũng có lúc may Học cao học được đi Tây một lần (5) Tưởng học xong có phần êm ả Thế mà rồi có khá hơn đâu Bỗng nhiên các nước châu Âu Xã hội chủ nghĩa thi nhau đổ dần Tiếng Nga đã có phần thất sủng Thời bấy giờ thích ứng tiếng Anh Phớt ăng lê phải học nhanh Ba năm liên tục ho